ĐỨC PHẬT DẠY VỀ VIỆC CÚNG CHO NGƯỜI CHẾT.

#Chuyện_thờ_cúng.
Chúng sinh thọ dụng các phẩm vật dâng cúng tùy theo nghiệp loài.

Trích Kinh Tăng Chi Bộ IV, chương 10, phẩm Janussoni:
“Thế Tôn ở tại trú xứ của người bàlamôn tên là Janussoni. Sau khi cung kính đảnh lễ, bàlamôn Janussoni bạch Thế Tôn:
– “Thưa Tôn giả Gotama, chúng tôi làm các lễ cúng cho người chết. Mong rằng, việc cúng thí này cho bà con đã chết được lợi ích! Mong rằng, bà con huyết thống đã chết thọ hưởng bố thí này! Bố thí như thế có lợi ích gì cho bà con đã chết không? Bà con huyết thống đã chết có được thọ hưởng hay không?”

Đức Phật giải thích:
– “Nếu có tương ưng xứ thì có lợi ích; nếu không có tương ưng xứ thì không có lợi ích.

Những người nào sau khi mạng chung vào địa ngục, vào loại bàng sinh, cộng trú với loài người, cộng trú với chư thiên, được nuôi sống bằng những thứ ứng với cảnh giới của các vị ấy. Đây là không tương ưng xứ; tái sinh ở những nơi ấy, các vị ấy không được hưởng lợi ích của sự cúng thí này.

Những người nào sau khi mạng chung vào cõi ngã quỷ, được nuôi sống và tồn tại với những món ăn ứng với cảnh giới ngã quỷ. Món ăn nào mà bạn bè, thân hữu, bà con muốn hướng cúng cho vị ấy thì tại đấy, vị ấy sống với món ăn đó, tồn tại với món ăn đó. Này bàlamôn, đây là tương ưng xứ, trú nơi đây, vị ấy được lợi ích của bố thí ấy”.

Chúng ta không có thần thông để biết người thân đã khuất đang ở cảnh giới nào, bởi vậy chúng ta cúng cho chắc, đặc biệt là khi họ vào cảnh giới ngã quỷ hay thân trung ấm. Nhưng không chỉ cúng thức ăn, chúng ta cần làm các việc phước thiện hồi hướng cho họ. Đặc biệt là với thân trung ấm trong 49 ngày, 100 ngày.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *